🦶-👣-👟-👞
Đây là một hình ảnh so sánh giữa những gì xảy ra khi chúng ta mang và đi trên những đôi giày hiện đại từ các hãng như Nike, Adidas, Ascis,... đối với hình ảnh đôi chân trần hoặc mang những đôi giày có thiết kế kiểu dáng phù hợp/giống như chân trần của chúng ta.
.
Sự khác biệt đáng chú ý nhất là ở vị trí các ngón chân của chúng ta. Vị trí góc của các đốt ngón chân chúng ta bị tạo ra và có thể thấy giống như "lò xo". Nếu bạn kiểm tra kỹ nhiều đôi giày của mình (đặc biệt là những đôi giày được thiết kế cho các bộ môn điền kinh), phần mũi trước sẽ được nâng lên vài độ. Ban đầu, tính năng này được tích hợp vào những đôi giày có tính chất đế cứng như giày tây và không linh hoạt như một cách để giúp bàn chân linh hoạt khi hướng đi về phía trước của bước chân. Hãy liên tưởng nó giống như việc đặt đáy của một chiếc ghế bập bênh dưới bàn chân của bạn.
.
Tại sao đây lại là một vấn đề ta cần quan tâm?
.
Về cơ bản, khi những xương ngón ở vị trí giống như lò xo thì chúng sẽ "ngừng hoạt động". Bàn chân của tất cả chúng ta được sinh ra để tất cả các ngón chân có thể linh hoạt bổ trợ nhau trong mọi địa hình (ít nhất là bằng phẳng) khi tập luyện. Điều này cho phép các ngón chân bám vào mặt đất và tạo sự ổn định cho toàn bộ bàn chân và do đó là phần còn lại của cơ thể làm việc cùng. Bởi vì 18 trong số 19 gân của bàn chân được gắn vào các ngón chân, cho phép chúng hoạt động bám chặt xuống mặt đất và tăng cường sự ổn định (đó là lí do tại sao khi chúng ta mang giày chạy bộ vào phòng gym dễ gặp chấn thương và không hoàn toàn tốt cho cơ thể của bạn khi đó).
.
Do đó, nếu mọi người đang đi một đôi giày sneaker hay là giày chạy vào phòng tập thì tôi (tác giả) khuyên bạn nên tìm hiểu và chọn loại giày phù hợp hơn với hoạt động tập luyện với tạ. Hoặc tốt hơn hết là bạn nên đi chân trần khi tập, nó là BEST OPTION.
.
Nguồn: Squat University
.
P/s: cá nhân mình nếu được lựa chọn, khi mang đi làm đi học hay bình thường đi chơi, mình sẽ luôn chọn 1 đôi giày đế có độ cứng 7/10 tới 8/10😉